Danh sách Blog của Tôi

Thứ Tư, 28 tháng 12, 2011

CON TRAI (T/g: Chuti)



“Tại sao em biết vậy, mà trên đường về không mua cho con …!?”
Thằng bé ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì. Lúc chiều mẹ đến đón, muộn lắm, chỉ còn mình nó, cô giáo đã cất phần chuối phát cho các cháu trước khi ra về. Nó đâu có biết, thấy mẹ đến đón muộn,Nó  vui mừng chạy ra, nhưng như một phản xạ, Nó quay lại khua cái bàn tay non nớt vào cái rổ trống không. Nó ngẩn người tiếc rẻ một lúc, rồi vùng chạy lao vào ánh mắt mẹ đang rơm rớm quan sát những hành động của đứa con 4 tuổi.
Ba Nó lật đật đâu đó một lúc rồi về với một nải chuối rất to trên tay. Nó vui mừng với những quả chuối mà lúc chiều thấy hẫng hụt…

… Khác với tính cách thường ngày, tối nay về, Nó nhẹ nhàng vào phòng ngủ ba mẹ, ngồi vào chiếc ghế nhỏ ba mẹ thường thư giãn cùng ánh sao đêm và những ngọn đèn phố ngoằn ngoèo vẽ sáng. Nó cứ ngồi đó lặng lẽ chờ đợi. Ánh mắt Nó buồn thiu chia sẻ, khác hẳn với cảm xúc một thằng thanh niên đang độ lớn vừa xem xong bộ phim hay “Nhiệm vụ bất khả thi” ở rạp cùng mẹ và thằng em trai Nó.
Ba Nó không kịp xem  phim cùng gia đình. Ngay trước khi vào rạp, cái ví trong túi không cánh mà bay trước sự bất lực của cả gia đình Nó. Nó buồn thiu nhìn ba tất tưởi đón xe về nhà để xử lý những thủ tục gấp gáp liên quan.  Nó chả biết làm gì để vơi đi nỗi buồn đang dâng trong trong lòng. Thế rồi, như có gì đó thúc giục, Nó lặng lẽ hướng về những thùng rác đứng thành hàng khắp cả cái tầng nhà rộng lớn ấy. Lúc đầu, Nó e thẹn bới từng chút từng chút, rồi như chẳng còn cái cảm giác xấu hổ thường thấy, Nó gấp gáp làm tung teo rác trong 6 cái thùng . Càng tới những thùng cuối cái hy vọng mong manh trong Nó càng vụt Tắt… Sau lưng, ánh mắt mẹ rưng rưng lén theo dõi.
Nó cứ mang cái tâm trạng buồn buồn ấy vào trong bộ phim rấy hay mà Nó đã lên kế hoạch cho cả gia đình cùng thưởng thức dịp Noel này. Thi thoảng còn đánh ánh mắt khó chịu về thằng em trai vô tư hồ hởi khi chứng kiến cảnh phim hay. Nó còn nhắc nhở và cấm thằng em cười cợt vui chơi không đúng lúc suốt đoạn đường về nhà.

“ Phim hôm nay có hay không con!?” - Ba Nó nén lòng.
“Dạ, cũng được” –  Nó vẫn ít nói đáp lại, hôm nay có vẻ khó khăn hơn.
“ Của đi thay người, con ngủ sớm đi, chúng ta sẽ làm lại những cái mất sớm con ạ” – Ba xoa đầu và an ủi Nó.

Các căn phòng đồng loạt tắt điện. Người cha ánh mắt cay xè xuyên màn đêm, hình ảnh đứa con trai non nớt khua vội vào cái rổ trống rỗng ngày nào hiện lên, quyện vào cái dáng trưởng thành tất bật lục lọi mấy thùng rác tối nay. Lòng thổn thức, trong đêm khuya, dưới ánh sáng mờ mờ của chiếc máy tính, ông nhấn từng phím một :
“…Ba cám ơn tình cảm con dành cho ba và gia đình. Ba tiếc là không được cùng con enjoy một tối xem phim lý thú. Ba cũng sorry vì sự bất cẩn của mình mà đã làm con, em & mẹ không có trọn vẹn ngày Noel với một bộ phim rất hay”.

Phòng bên, Nó đang đi vào giấc mơ, một giấc mơ lạ. Nó bay cùng lá thư với những dòng chữ nắn nót của ba. Nó mỉm cười vẫy gọi, thằng em vút theo. Hai anh em  nắm tay nhào lộn trong một khoảng trời mát dịu. Ở dưới, cánh cửa căn phòng ngủ, ba mẹ mỉm cười ngước mắt ngắm nhìn anh em Nó.

TP HCM – 28 DEC 2011 - CHUTI

7 nhận xét:

  1. Chúc mừng Chuti.
    Mất một ít những thứ có giá để nhận được một thứ vô giá!!

    Trả lờiXóa
  2. Cậu zai này biết lo lắng cho người khác, biết buồn trước nỗi buồn của người khác. Đáng quí!

    Trả lờiXóa
  3. "Của để dành" - cậu Chư thật đáng giá. Bản chất của cậu cùng với việc ba mẹ dày công dạy dỗ chắc chắn sẽ không bao giờ làm các bậc sinh thành thất vọng.

    Trả lờiXóa
  4. Cám ơn các Bác. Nó chót được sinh ra trong thời điểm và gia đình khó khăn. Hơn nữa gặp người cha hay hoài niệm và ký ức, hay kể và nói về "ngày xửa ngày xưa". Nên có lẽ, cháu cũng bị ngấm và lay động bởi những nỗi buồn và hoàn cảnh sống khó khăn xung quanh mình.Đã có lần chú Tiến Dũng trách ba Nó: Mày cũng ôn nghèo kể khổ ít thôi, kẻo "vận vào" Nó mất. Tao thấy thằng Nó người lớn và cách chơi của nó không giống mấy thằng nhóc nhà thằng nọ, thằng kia...
    Nó giống ba Nó đó chứ, thích chơi và chơi tốt thể thao, nhưng ít nói hơn ba thôi!

    Trả lờiXóa
  5. À, cháu đọc và nói, cái kết ba viết thế nào ấy...
    Tôi cười và nói, đó là hàm ý của người viết con ạ. Có nhiều ấn ý, ý nghĩa từ cái giấc mơ ấy. Trong đó có một ước mơ cửa người viết con ạ!

    Trả lờiXóa