Danh sách Blog của Tôi

Thứ Ba, 12 tháng 7, 2011

LÁ THƯ HỌC TRÒ ( T/g: Chuti)


Lời đầu: Đang cắn bút kiếm quà của BBT về đề tài giảng đường và nghề nghiệp. Đọc ST về hoa phượng trên Blog. Bỗng dưng ký ức học trò bay về, đành nhường mảng giảng đường trẻ con tham gia trước đã…

“Cha mẹ chúng mày chứ, đi đứng thế à..!?”
Tiếng phanh gấp của chiếc taxi dừng sát sạt làm người bán hàng đầu chợ giật mình. Và như phản xạ tự nhiên, tiếng chửi đổng của người đàn bà buôn bán lề đường ném thẳng vào chiếc taxi lù lù ngay trước sạp trái cây đang được bày biện.
“Mới sáng ra đã ám quẻ..” – Người bán hàng vẫn chưa hạ cơn bực tức như điềm xấu buổi sớm mai.
Chiếc taxi mở cửa. Một người đàn ông bước xuống, tiến về phía sạp trái cây. Dáng vẻ lịch sự với bộ veston xanh sậm, chiếc cà vạt hợp với màu áo sơ mi xuất hiện dường như đã hạ bớt cơn giân dữ của người bán hàng. Một sự trao đổi nhanh giữa hai người. “Một ông khách xộp!” – Bà bán hàng cười thầm trong khi hai tay vẫn nhanh nhẹn nhặt hết loại này đến quả kia cho một giỏ trái cây theo yêu cầu của người khách đầu tiên trong ngày.
 Người đàn ông xoay chiếc ghế trong lúc chờ đợi. Hướng ánh mắt xa xăm về cái chợ Lạc Viên gần trung tâm thành phố. Không quan tâm tới việc mua hàng, ông khách đăm chiêu tìm kiếm điều gì đó ở đằng sau cái cổng chợ quen quen, là lạ mà có lẽ đã 30 năm có dư rồi ông ta mới có dịp để ngắm nghía và hồi tưởng …

          … Thằng học trò mặt đỏ ửng bước vào lớp mới, gần cuối học kỳ I năm lớp 5 ở một cái trường làng ngày ấy... Thầy chủ nhiệm giới thiệu về thành viên mới của lớp. Đúng là lũ trẻ, hơi ngại ngùng lúc đầu, nhưng ngay sau đó chúng tíu tít làm quen, mau chóng nhập hội và bày nhau nhiều trò nghịch ngợm.
Con bé lớp trưởng luôn miệng nhắc nhở lũ con trai, con gái trong lớp về trật tự và vệ sinh. Nó không quên thi thoảng đánh ánh mắt động viên và bảo vệ thằng học trò mới của lớp. Thằng học trò không muốn có sự “bảo kê” nào cả, nó là con trai mà, chẳng qua nó mới chuyển lớp mà thôi! Nhưng quả thật, con bé lớp trưởng này phát triển sớm, cả suy nghĩ nữa. Nó cứ như chị cả của lớp vậy. Thằng học trò bụng cũng thán phục dáng vẻ con bé lớp trưởng những lúc chững chạc bênh nó. Mặt ửng đỏ tránh cái ánh mắt  động viên của một đứa con gái đang lớn…
Học kỳ một nhanh chóng kết thúc. Thằng học trò lại được bầu làm lớp trưởng. Nó ngại ngùng đánh ánh mắt dò xét về phía con bé lớp trưởng giỏi giang và luôn bênh nó. Nhưng hình như con bé không những không buồn mà nó còn vui nữa!? Trước khi nghỉ hè, thằng học trò mặt đỏ nhừ khi con bé lớp trưởng vội vàng đi sát và dúi vào túi quần nó một cái gì đó. Trước ánh mắt tò mò, trêu ghẹo của lũ bạn, thằng học trò cúi mặt, đi nhanh khỏi lớp… Về đến giữa đường nó mới dám thò tay vào túi quần và lấy ra một mảnh giấy viết vội nhưng rất đẹp và quen thuộc: “Cậu đọc bài tổng kết rất hay. Cậu rất xứng đáng là lớp trưởng đấy!” . Hay thật, một con bé lớp trưởng bị mất chức chúc mừng thằng học trò vừa thay nó làm lớp trưởng. Khó hiểu thật!
Tuổi học trò - hình minh họa
Chúng nó học với nhau thêm một năm lớp 6 nữa. Con bé lớp trưởng vẫn luôn thể hiện vai trò làm chị của mình để bảo vệ thằng học trò kể cả sau này nó đã là lớp trưởng… Thế rồi, chẳng biết sao, con bé lớp trưởng dính vào một vụ sì căng đan gì đó dịp nghỉ hè. Nghe nói vụ cái quần, cái áo của chị đứa bạn cùng lớp bị mất thì phải. Chả biết đúng sai thế nào, tin ấy được chúng nó mang vào năm học mới. Cứ lúc cãi vã nhau, chúng nó lại mang ra bêu diếu. Chả có ai bênh nó cả. Mỗi lần như vậy con bé lớp trưởng cứ ôm mặt chạy vào lớp, gục xuống bàn…
Thằng học trò cũng chẳng làm gì để thể hiện cái sự trưởng thành của mình mà con bé lớp trưởng đã từng động viên. Ừ, sau từng học kỳ, nó đọc các bài tổng kết ngày càng hay hơn. Nhưng nó không làm được cái việc giống như con bé lớp trường hay làm với riêng nó. Chí ít, như ánh mắt động viên của con bé lớp trưởng từng làm mặt nó ửng đỏ lên ngày ấy… Tệ hơn nữa, trong một lần cãi lộn, thằng học trò còn không kịp ôm miệng , buông nặng một lời nghi ngại. Đại khái nó sẽ cứ hiểu như mấy đứa con gái trong lớp tung tin vậy…

…Và cái gì đến cũng sẽ đến. Lần này không phải dòng chữ trên tờ giấy viết vội dúi vào túi quần thằng học trò nữa. Con bé lớp trưởng đến tận nhà và mời : “Hằng chuẩn bị đi bộ đội, tối hôm tới cậu đến liên hoan chia tay với Hằng nhé!”. Thằng học trò bất ngờ. Nhưng cái bất ngờ của thằng học trò cũng chẳng giống ai cả. Nó bất ngờ là tại sao con gái lại đi bộ đội. Ngốc thật, nó chẳng để ý cái gì ra hồn cả. Nên đến bây giờ nó cũng chẵng biết tuổi của con bé lớp trưởng. Đoán loáng thoáng là hơn nó khoảng 1-2 tuổi gì đó. Nếu vậy, lúc ấy con bé lớp trưởng khoảng  trên dưới 15 tuổi thì phải. Nó cứ vô tư gật gật cái đầu như đồng ý sau khi được biết con bé lớp trưởng cũng sẽ mời cả lớp 7A7 của nó vào ngày mai. Thằng học trò cũng chẳng thèm bận tâm đến ánh mắt tinh nghịch và nụ cười bẽn lẽn của con bé lớp trưởng khi chứng kiến nó vô tư nói chuyện với một cô gái đang lớn bằng một cái quần sà lỏn te tua và cái lưng trần đẫm mồ hôi đêm hè năm ấy…

Tối hôm ấy, vui lắm. Một lũ trẻ con tiễn bạn là con bé lớp trưởng đi bộ đội. Đĩa bánh kẹo vừa đặt ra, hàng chục cái tay với vào, nhoáng một cái, đã hết sạch. Chả biết mấy đứa con gái hay miệt thị con bé lớp trưởng suy nghĩ gì, nhưng lũ trẻ còn lại vẫn cứ vui vẻ như không.
“Cậu vào đây tớ nhờ một tí..” – Con bé lớp trưởng gọi thằng học trò
Thằng học trò mặt đỏ nhừ, ấp úng. Người cứng đờ, xấu hổ trước những ánh mắt tò mò và trêu ghẹo của lũ bạn. Con bé lớp trưởng cứ thản nhiên kéo thằng học trò vào căn buồng kín như lôi một thằng em vùng vằng không chịu nghe lời.
“ Cho Hằng xin địa chỉ nhé!?” – Con bé lớp trưởng đưa ra một cuốn sổ nhỏ.
“ Hằng lấy địa chỉ để làm gì?” – Thằng học trò ngốc ngếch hỏi lại.
“Hằng sẽ viết thư cho cậu, cậu nhớ viết thư trả lời cho Hằng nhé” – Con bé lớp trưởng ném ánh mắt hy vọng vào khuôn mặt đỏ nhừ của thằng học trò.
Thằng học trò ngoan ngoãn run run đặt bút. Nó chỉ máy móc ghi vậy chứ có lẽ không hề nghĩ tới việc nhận và gửi thư của chúng nó lúc ấy.

Những ngày hè sau đó, thằng học trò mải mê với những ngày xả hơi chuẩn bị vào cấp 3. Nó bị bất ngờ khi ông đưa thư mang tận đến nhà nó một bức thư với dòng chữ đẹp, nắn nót. Thư của con bé lớp trưởng… Trước đó, có lẽ chẳng khi nào nó nghĩ có thể nhận được thư. Mà lại thư của con gái nữa chứ. Chị nó cười cười, trêu ghẹo, làm thằng học trò mặt đỏ nhừ. Cũng như lần cái mảnh giấy dúi trong túi quần, thằng học trò vội vàng giấu ngay bức thư đầu đời của nó. Nó giấu ở chỗ nào cũng chẳng thấy an toàn… Cho đến lúc đinh ninh mọi người đã ngủ, nó thắp đèn, mở lá thư của con bé lớp trưởng gửi cho nó…
Nó đã hiểu ra nhiều sau khi đọc xong lá thư ngày ấy. Nó biết lý do tại sao con bé lớp trưởng xung phong đi bộ đội. Nó biết những khó khăn khi con bé lớp trưởng chưa đủ tuổi tòng quân, mà là con gái nữa chứ. Nó biết được cuộc sống của một nữ nuôi quân là như thế nào… Và trong thư, con bé lớp trưởng vẫn không quên động viên nó. Có chăng thằng học trò còn thấy khó hiểu khi con bé lớp trưởng nói, con đường học hành của nó có lẽ chấm dứt từ đấy…
Cả ngày hôm sau, nó đánh vật với bức thư trả lời theo thỉnh cầu của con bé lớp trưởng. Cũng như lúc đọc thư, nó dấm dúi trong góc căn buồng nhỏ với một ô cửa sổ thấp tè. Mắt la mày liếc như kẻ trộm… Nó đã viết xong. Nắn nót dòng địa chỉ trên chiếc phong bì tự chế, dán chiếc tem đã qua sử dụng được tẩy dấu bưu điện bằng kem đánh răng mà nó nghe lỏm được mấy anh sinh viên trong trường tán gẫu. Nó gửi đi lá thư đầu đời.
Thằng học trò lại tiếp tục nhận được một lá thư thứ hai sau đó hơn một tháng. Cũng gần giống như bức thư đầu. Con bé lớp trưởng lại kể về cuộc sống nữ nuôi quân của nó, những vất vả và niềm vui. Những dự định và nghiệp bộ đội phía trước. Và cũng không quên viết cho thằng học trò những lời động viên và nhắn gửi...
Thằng học trò không còn bỡ ngỡ nữa, nó đã có kinh nghiệm mở và đọc thư. Nhưng hình như không thấy thằng học trò dấm dúi viết thư trả lời nữa… Hè cấp hai cuối cùng đã hết. Thằng học trò bước chân vào trường cấp 3 với nhiều bạn mới, một môi trường mới bỡ ngỡ hao hao giống như cái ngày nó bước chân vào lớp mới có con bé lớp trưởng với ánh mắt che chở ngày nào…

“Bác ơi, hoa quả của bác xong rồi này.” – Bà bán hàng gọi giật giọng.
 “Vâng! Cám ơn bà. Cái chợ này giờ thay đổi nhiều quá bà nhỉ !? - Ông khách giật mình, nhanh chóng trả tiền và bước lên chiếc taxi đang đợi.
Bà bán hàng gật đầu ậm ừ chiều khách như thường thấy. Bà mỉm cười nhìn chiếc taxi chuyển bánh và nhanh chóng quay lại bày biện sạp trái cây để chuẩn bị cho một ngày bán hàng mới.

HCMC – 12/07/2011, CHUTI

10 nhận xét:

  1. Hehe. Ông này đúng là ngốc thật . Được bạn gái quí mà không biết!!

    Trả lờiXóa
  2. câu chuyện thật sinh động như mới xảy ra hôm qua. Thâm niên lãnh đạo của ông này cao phết! Chắc là thời gian đó cánh phượng học trò còn chưa bất đầu? Phải cấp 3 ông nhỉ?

    Trả lờiXóa
  3. Hay, tuyệt cú mèo.
    Hay vì "cái chất" tay này cũng không khác ta mấy. Mạnh dạn và dám viết, dám làm. Chính là cái ấy đấy các bạn ạ. Ô CHU đã mở ra cánh cửa rất rộng cho mọi thành viên viết lách, vậy còn chờ gì nữa cơ chứ. Các bạn cứ viết về mình đi, tại sao CHU viết được mà chúng ta lại ko QC nhỉ? Tôi nghĩ các bạn gái hẳn còn phong phú và giầu cảm xúc hơn cánh muỗi đực chúng ta nhiều, nhưng họ cứ e ngại.
    Tôi cũng đã có cuộc trò chuyện với CHU, phải nói hắn cũng khá am hiểu nhièu lĩnh vực, trong đó có cả Y học. Hắn nói: Cái gì vận động, cái đó tồn tại và phát triển. Não bộ cũng ko ngoại lệ các bạn ạ, nếu chúng ta ko suy nghĩ, ko viết lách, nó sẽ sớm "chết", sớm "lão hóa" như các cơ quan khác mà thôi. Suy nghĩ trong văn học cũng có khác so với suy nghĩ trong làm ăn, đấu đá, kiếm tiền nữa. Thảo nào, hắn tích cực viết thế...khà khà....

    Trả lờiXóa
  4. Còn nữa, sắp tới ngày TBLS, vầy đề nghị BBT phát động phong trào viết về ngày này đi. Cha anh, quê hương chúng ta hẳn là có nhiều dấu ấn, kỷ niệm để viết về chủ đề này đây. T.Dương nghe nói cũng đang thai nghén một tác phẩm rồi, chỉ chờ có "gió Đông" mà thôi.

    Trả lờiXóa
  5. Chuti quả là sướng thật đấy. Bé tý tuổi đầu đã có con gái để ý. Lớn lên thì phải biết!!! Đến bây giờ chắc là có ối gái theo????? Nếu con trai mà giống ba thì nhà nào muốn mai mối với Nhà Chuti này thì cũng phải cẩn thận đấy...

    Trả lờiXóa
  6. Wow, Lại wow.
    Đúng là sướng thật đấy. May mà Nhung nó Con gai theo chứ nói Gái theo thì Thằng học trò trong bài viết còn Sương nữa.

    Đó là thằng học trò, có phải ba cháu hay không thì còn xem đã, nhưng nếu có phải ba cháu thì cũng đừng bắt cháu khát nước chứ, tội thân cháu. Đời nào làm, đời ấy chịu.

    Còn nữa, Nhung cứ nói vậy chứ, chả biết có ai theo chuti không, mà có một cô đáng dây người mẫu nhà ờ tầng trệt khu trung cư Đổng Quốc Bình gần trường mà tôi theo mãi cô ấy có chịu đâu!

    Trả lờiXóa
  7. À quên, TD à, chả biết thằng học trò trong bài thâm niên lãnh đạo bao năm chứ chuti tôi cũng khá đó. Quan trọng là năm lớp vỡ lòng mà làm lớp trường thì cứ sau đó, vào lớp mới cô giáo mới hỏ "ai đã làm lớp trưởng" , thể nào lại cứ thế tiếp tục làm lớp trưởng. Dễ à. chĩ không làm lãnh đạo nữa khi ta... chuyển sang lớp khác đã có sẵn LT rồi.
    Còn " Cháy hết mình cánh phương nhẹ nhàng rơi" ở cấp 3 cơ.

    Bác Vicente, Bằng những comment, BBT , TD, cũng như bác đang vận động viết về ngày 27/7 đó Bác. Nhiều khi vận động và hô hào ẩn đi một chút có lẽ lại hiệu quả hơn... Bác thử ngẫm xem nhé!

    Trả lờiXóa
  8. Chuti quả là ăn nói khéo léo, lại đào hoa nữa. Mình đã bảo rồi, k nói j gái đã theo hàng đàn, bây giờ lại dẻo mồm tán gái, có mà xua đi k kịp...

    Trả lờiXóa
  9. Cậu học trò này hay thật! được Chị quan tâm từ lớp năm.

    Tôi nhớ năm cuối cấp 2 tôi bị án kỷ luật vì tội làm thơ trêu cô giáo và trêu các bạn trai trong lớp. Ngày ấy bọn con gái và con trai trong lớp tôi thường hay trêu nhau và ít chơi với nhau.
    Chỉ vì lớp tôi có hai bạn trai là con của hai cô hiệu phó trong trường nên chúng về mách mẹ, thế là tôi bị kỷ luật đình chỉ học tập một tuần, nhà trường dọa cho Hạnh kiểm yếu cho năm cuối cấp. (Tất nhiên là không chỉ mình tôi, một bạn nữa ở KT 26 cũng dính vào tội này, chúng tôi học cùng lớp cấp 2 mà). Thời kỳ ấy, nếu hạnh kiểm yếu thì không được dự kỳ thi vào cấp 3. Tôi đã nghĩ đời học tập của mình thế là tiêu rồi. May quá, đúng lúc ấy thì nhà trường phải cử học sinh đi thi học sinh giỏi cấp thị xã. Cái lũ bị kỷ luật thì đều nằm trong danh sách thi học sinh giỏi. Mà hạnh kiểm yếu thì không được thi học sinh giỏi, Thế là nhà trường đành phải lùi bước nâng hạnh kiểm chúng tôi lên hạng trung bình, rồi cuối cùng là Khá. Vậy là nhà trường có học sinh đi thi học sinh giỏi còn chúng tôi thì đủ hạnh kiểm để dự thi vào câp 3.

    Thời ấy mà cậu trò này có bạn gái trong lớp quan tâm thì phải rất đặc biệt.

    Trả lờiXóa
  10. Ngương mộ Phạm! Với tính cách chí hai và lại giỏi giang vậy thì "đối tác choai choai" chắc chỉ đứng xa ngắm nhìn và thầm mong, thầm nhớ thôi, chứ chắc chà có Anh hai nào dám cầm tay lôi đi như bà Chị lôi tay thằng học trò đâu nhỉ. Còn với thằng học trò, Phạm thấy đấy, nó cứ đỏ mặt, e then, hiền lành... thế là các Chị thương và đứng ra che chở là chuyện thường mà.

    Nhung à, eo ui, Nhung nói những ai mà theo hàng đàn để rồi xua đi như xua ngan, xua gà... làm chuti tôi nổi hết gai ốc lên đây nè!

    Trả lờiXóa