Danh sách Blog của Tôi

Thứ Hai, 20 tháng 2, 2012

QUÊ MẸ (T/g: Chuti)

Quê Mẹ nghèo!
Con đường ngoằn ngoèo khấp khểnh dẫn con về quê Mẹ. Vượt đèo Tam Điệp ký ức, địa phận Thanh Hóa quê Mẹ hiện ra, núi non trùng điệp e ấp những căn nhà nhỏ liêu xiêu dáng Mẹ, ngọn đèn le lói ánh mắt Mẹ dõi bước chân con trên từng đoạn đường làng nho nhỏ. Con dò dẫm tìm lại dấu chân xưa, chập chững bước chân đầu đời tìm tiếng khóc ê a quê Mẹ.
Mảnh đất nơi con chào đời
Cơn mưa se lạnh, bụi mưa bay nhòe ánh mắt con một chiều đông muộn… Giữa núi non trùng điệp mù sương, thấp thoáng căn nhà quê khói bếp cơm chiều gần gũi. Cây dừa già góc sân thả tàu lá run run gió sương đón đợi, con nghẹn lòng trong vòng tay ấm áp quê hương, có như ngày nào, nước mắt trẻ thơ ướt đôi vai gầy của Mẹ.
Con lại thả bước chân trên con đê sông quê Mẹ, dáng Mẹ còng thấp thoáng bóng đê xưa. Dòng sông quê mùa đông nước cạn, sơ xác đáy bùn làm cả một vùng đất ruộng ăn theo chọi trơ nứt nẻ. Gió lay xào sạc ngọn lúa non khát sữa giữa đồng, nghẹn ngào giữa tiết động quê.
Căn nhà ông bà đã được sửa sang, xây cất, đẹp và tiện nghi hơn nhưng cảnh quê vẫn vậy ngàn đời, mộc mạc và gần gũi thân quen. Thiên nhiên, trời đất đã ban tặng cho người dân quê Mẹ sự lam lũ yêu thương, con lại được thấy những ánh mắt lạc quan trên khuôn mặt sạm sương gió và những áng vai gầy của người dân quê mộc mạc ấy. Mấy ống lạc, vài lon gạo nếp đượm hượng quê nhắn gửi kẻ sắp lên đường…
          Con đê làng tiễn con đi, xa dần quê Mẹ, dòng sông cạn quê hương uốn mình reo sóng từng nhịp chân run. Ngoảnh mặt lại, con muốn ôm trọn bóng hình quê hương giấu chặt vào lòng, ánh mắt quê nghèo lưu luyến bước chân con, lòng ngập tràn hương lúa quê hương
          Con ra đi, ngát hương Quê Mẹ!
HP – 19 FEB 2012 – CHUTI



Khúc hát sông quê do ca sỹ Anh Thơ thể hiện. TH tặng tác giả và các bạn. 



Trở về dòng sông tuổi thơ do Mỹ Linh thể hiện. BBT tặng tác giả và các bạn.



Bài thơ Nhớ con sông quê hương của Tế Hanh. TD tặng tác giả và các bạn. 

11 nhận xét:

  1. Mỗi chúng ta đều có một sợi dây liên hệ đặc biệt với nơi cất tiếng khóc chào đời.
    Tks Chuti.
    Một bài viết làm xúc động những người con xa quê.

    Trả lờiXóa
  2. thank KT,

    Con đề sông Lèn (Nhánh sông Mã) đã chứng kiến bao biến cố gia đình. Những lần tài sản GĐ bị cuốn trôi. Lần tôi quay ra nhập học, bốn con ngan giống của cậu cùng tôi bước tiếp. Ngày chuẩn bị tốt nghiệp, tôi về quê mua gà, mua chim câu ra làm cỗ cưới chị gái (Hằng cơm là người lo toàn bộ cỗ cưới của nhà tôi lần ấy). Đó cu4nmg là lần cuối cùng trước lúc t6i nam tiến. Đả 21 năm, 21 năm ngày quay lại, đi trên con đê làng ấy giữ một chiều đông giá lạnh và sương mù, thật là cảm xúc nén vào trong, khó diễn tả...

    Trả lờiXóa
  3. Cảm xúc của Chuti dạt dào như tình cảm của tác giả bài ca : Khúc hát sông quê. Muốn gửi tặng cho Chuti nghe bài này mà không biết cách nào. KT giúp nhé. Ca sỹ Anh Thơ hát bài này rất hay. Lời bài hát như sau:
    Qúa nửa đời phiêu dạt
    con lại về úp mặt vào sông quê
    ơi con sông dạt dào như lòng mẹ
    chở che con đi qua chớp bể mưa nguồn
    từng hạt phù sa tháng ba tháng bảy
    từng vị heo may trên má em hồng.

    Ơi con sông quê con sông quê
    ơi con sông quê con sông quê
    Sông còn nhớ chăng nơi ta ngồi ngóng mẹ
    vời vợi tuổi thơ một xu bánh đa vừng
    ơi con sông quê con sông quê
    ơi con sông quê con sông quê
    con cá dưới sông cây trồng trên bãi
    lúa gặt rồi còn để lại rơm thơm...
    cùng một bến sông con trâu đằm sóng dưới
    bầy trẻ thơ tắm mát phía thượng nguồn
    một dòng xanh trong chảy mãi tới vô cùng
    một dòng xanh trong chảy mãi tới vô cùng...

    Trả lờiXóa
  4. Cám ơn t.h chia sẻ. Cám ơn món quà tặng rất đặc biệt với tôi...
    t.h lại một lần nữa cho tôi về lại quê mẹ nghèo của mình, nơi có dòng sông quê uốn lượn ngay sát nhà. Nhà ông bà ngoại tôi trước đây đất cũng rộng. Còn sông ấy mỗi năm lại mang ít đất bồi sang bờ đối diện, dân vùng quê lại phải mở rọng đê, thế là cứ một thời gian, đất nhà ông bà tôi lại nhỏ lại theo năm tháng cùng với nước sông quê chảy...

    Trả lờiXóa
  5. Hi all,

    Mấy hôm bận quá, không vào blog, đọc bài tối nay , nổi hứng comment chút.

    Đời người như dòng sông, khởi nguyên từ núi tuyết, dựa theo địa hình và nguồn cung cấp nước, Cộng thêm chút may mắn ra tới biển lớn là dương danh thiên hạ rồi. Những dòng sông đã lâu, không ra được biển rộng ....

    Phận người , kiếp người, số người chỉ mang tính phúng dụ. Sông quê xét kỹ càng phúng dụ hơn bởi vì có ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông.

    Chu ti may mắn còn có sông quê, nhiều người còn không có nổi Bến tạm cho Linh hồn ấy chứ.

    Linh tinh chút, kiểu gì chúng ta cũng gặp nhau tại cầu NH thôi.

    Trả lờiXóa
  6. Thanks Khongthoike!
    Có ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông..., hay lắm!
    Ra biển lớn, có những dòng sông đã lâu, không ra được biển rộng... Ý nghĩa lắm!
    Tôi chỉ liên hệ một cái nghĩa hẹp. Quê nghèo Mẹ tôi, đất trật (do một bên là núi, bên là sông, sông bên lở, nên đất đai càng ngày càng hẹp lại). Dân quê chịu thương, chịu khó nhưng cũng chẳng khấm khá lên. Cũng như nhiều vùng miền quê nghèo khác, các thanh niên lớn lên ra thành phố, tới các trung tâm công nghiệp làm ăn, kiếm sống, đồng ruộng để lại cho người già chăm sóc. Về làng những ngày thường, cả làng chỉ độc người già và trẻ con. Nhìn những khuôn mặt vui tươi khi có khách , người quen về làng , ta lại thấy trong sâu thẳm là sự cô đớn và trạnh lòng của người dân quê... Những con người lâu lắm rồi mà không được ra bể lớn !

    Trả lờiXóa
  7. Thanh Hóa là đất Vua. Nhiều Vua xuất thân từ đây. Chúa Nguyễn cũng xuất thân từ đây. Địa linh nhân kiệt.

    Trả lờiXóa
  8. hehehe... Thanks KT.
    Tôi cũng nghe nói...Ngày xưa.... Bao giờ cho đến ngày xưa nhể!
    Thời nay sau thời LKP bị đi trước nhiệm kỳ, thì chẳng còn ai nữa, Hình như có Tô Huy Dứa....
    Bây giờ đất vua quan dịch chuyển theo thời đại vào phía Nam Bộ, đất mới, màu mỡ rồi...!

    Trả lờiXóa
  9. Cám ơn Kt, cám ơn t.h một lần nữa về bài hát nhé!

    Trả lờiXóa
  10. Comment của Thùy Dương:

    Đọc những dòng Chuti viết về dòng sông quê mẹ thật dạt dào cảm xúc, mỗi con chữ ngân lên như một bài thơ giàu hình ảnh & âm điệu.
    Nhớ khi xưa ngồi ghế phổ thông, mình cứ hay ngân nga bài thơ "Con sông quê hương"
    Quê hương tôi có con sông xanh biếc
    Cứ chiều về nước đỏ phù sa
    Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
    Toả nắng xuống dòng sông lấp lánh
    ....
    Tôi dơ tay ôm nước vào lòng
    Sông mở nước ôm tôi vào dạ...

    Có lẽ mỗi chúng ta đều có con sông quê của tuổi thơ.

    Trả lờiXóa
  11. ... Chúng tôi lớn lên mỗi người một ngả,
    Kẻ sớm khuya chài lười ven sông
    kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng,
    Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến...

    Thanks TD.
    Tôi cũng rất thích và đến giờ cũng hay nghêu ngao bài thơ này mỗi lúc dzui dzui.
    Tôi đồng ý với TD, có lẹ mỗi chúng ta đầu có một con sông quê của tuồi thơ.

    Trả lờiXóa