Danh sách Blog của Tôi

Thứ Tư, 24 tháng 8, 2011

CON TRAI NHỎ CỦA MẸ (T/g: Chuti)



Những ngày Vu lan tháng 7. Con trai Mẹ cứ loay hoay mãi. Chẳng biết lưu bút gì tặng Mẹ. Bạn bè con viết và sưu tầm rất nhiều bài hay. Họ làm con cảm động…
Con lớn lên như củ khoai củ ráy giữa thời chiến tranh, sơ tán khó khăn. Ba Mẹ bận bịu tối ngày lo miếng ăn cho cả gia đình, chẳng thể hàng ngày theo dõi bước chân thằng con trai nhỏ ham quậy phá là con…
 Con trốn cả kỳ II năm vỡ lòng, bị đuổi học. Mẹ động viên Ba đến xin cho con thi vào lớp một. Con đường học của con lại được kết nối. Mẹ biết, con trai Mẹ còn muốn được đến trường...
Những ngày Vu lan, đọc các bài viết yêu thương về mẹ. Con nặng cả lòng... Trong con hiện lên toàn nước mắt Mẹ… Mẹ thoảng thốt mỗi khi máu me con phủ mặt sau những cuộc đánh lộn học trò. Mẹ quặn lòng,  xuống roi mỗi khi bị hàng xóm mắng vốn vì những trò gây lộn quậy phá của con…
Những ngày Vu lan, con cũng chẳng nghĩ được những lời yêu thương mà cứ thơ thẩn nhớ lại những lần…cãi Mẹ. Đến tận bây giờ, mái đầu đã bạc, con vẫn cãi Mẹ…
Con cứ tự vấn mình, sao con hay cãi Mẹ!? 
Mọi người bảo, con giống tính Mẹ, hay lam hay làm… Đến khi nào Mẹ mới hết phải lo cho những đứa con đầu bạc như Mẹ!?…Giống Mẹ, con cũng hay suy, hay ngẫm như thế.
Vóc dáng con cũng vậy, con trai ẩn tướng Mẹ, nhỏ thó và lầm lũi. Những năm con học cấp II. Anh con lớn rồi, chị và em gái cũng không được ưu tiên cái quần bảo hộ lao động tiêu chuẩn của Mẹ ... Me yêu con trai nhỏ nhất! Mẹ cùng con sẻ chia. Con diện đi học, đi chơi. Mẹ mặc đi làm ở nhà. Cái Tết năm nào, cái quần lụa của mẹ cũ rách, Mẹ và con trai lại cùng xúng xính hai cái quần thơm mùi thuốc nhộm mới...
Con đã yêu cái quần bảo hộ ấy, và con cũng từng ghét nó. Nó không bảo vệ được Mẹ…Hôm anh bạn của chị con tới chơi ngày ấy. Trong lúc đang ngồi nhặt rau dưới sàn nhà. Vội vàng dọn dẹp đứng dậy đón khách, Mẹ bước đi…một miếng vải màn rơi xuống đất. Mẹ và chị đỏ bừng mặt, cúi xuống  lung túng va vào nhau…. Con trai Mẹ đứng lặng chẳng biết làm gì, cứ tự trách mình vô dụng, nếu là con gái hay hơn...

Những ngày Vu lan tháng 7, con thơ thẩn cùng dáng Mẹ ngày nào, lam lũ và chịu đựng… Những câu văn và lời ca thiết tha dâng tặng những bà mẹ, con được nghe và sung sướng. Nhưng sao con cứ nghĩ về những nỗi buồn của Mẹ. Có cả giọt nước mắt vì con. Con nghĩ về những lần con cãi Mẹ mà tự trách sao mình còn dại thế!?
… Vì con là con trai nhỏ của Mẹ !
Rồi một chiều nào đó anh về nhìn Mẹ yêu, nhìn thật lâu
Rồi nói, nói với Mẹ rằng "Mẹ ơi, Mẹ ơi, Mẹ có biết hay không ?"
-Biết gì ? "Biết là, biết là con thương Mẹ không ?"

HCMC 23/8/2011 - CHUTI

5 nhận xét:

  1. Thật cảm động. Người ta nói những đứa con khó bảo thì lớn lên Cha Mẹ hay được nhờ. Chuti chắc chắn là một trong số đó.

    Trả lờiXóa
  2. Chuti ơi, mình thấy thấu hiểu lắm. Mình mường tượng hình ảnh của Mẹ & con trai nhỏ. Hai người rất ít nói về nhau nhưng ở giữa là một bể yêu thương... Chuti giống Mẹ ở cái hay lo cho mọi người và hay ngẫm ngợi, suy tư.

    Trả lờiXóa
  3. Thanks TD & KT Chia sẻ nhé!
    Trong những ngày này các ông Bà tiên phong và có những bài viết rất hay, Tôi tàn mạn vài dòng tự vấn mình…
    (tôi vừa comment – xong rồi nhưng lúc sau mất tăm => Thử làm lại)

    Trả lờiXóa
  4. TEST... lại củ chuối rồi!

    Trả lờiXóa