Danh sách Blog của Tôi

Thứ Tư, 17 tháng 10, 2012

TIỆC SINH NHẬT ĐẦU ĐỜI CỦA CHỊ (T/g: Chuti)



(Ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10 – Tặng những chị gái)

Nhà nghèo!  Sinh sống thời chiến tranh, bao cấp, ai nấy chỉ lo miếng ăn , miếng mặc, chả khi nào nghĩ đến sinh nhật, tiệc mừng ăn chơi. Nghĩ cũng tôi, chị như bông hoa cỏ ẩn mình giữa bao la trời đất, hít thở bầu khí trời tinh khiết mà lớn lên. Được thừa hưởng “gen” bên nội với dáng cao và nước da trắng hồng cũng bù đắp cho chị ở độ tuổi xuân. Những năm học cấp ba 1980-1981, cái dáng cao trên 1,6m của cô nữ sinh Thái Phiên da trắng, má hồng với  đôi mắt to tròn đượm buồn luôn hút hồn các nam sinh thời ấy. Bông hoa cỏ ngày nào e ấp , ngượng ngùng né tránh những ánh mắt, bước chân dõi theo con đường về. Tuổi 17, chị như bông hoa cỏ tỏa hương.

Ánh lửa lò than xế chiều hè thắp lên, phản chiếu đôi má hồng của chị làm xua tan bao lo lắng của người thân và sự băn khoăn ngượng ngùng của chị ở sinh nhật tuổi 17.
Chị chuẩn bị từ rất sớm. Ngâm gạo, mượn cối xay và bộ nồi, khuôn làm bánh của nhà bà Tiễu hàng xóm chuyên làm bánh đa giao bán. Cả buổi chiều, dòng bột trắng tinh mịn màng chảy theo vòng quay của cối và những giọt mồ hôi quyết tâm, khác với vẻ thẹn thùng ban đầu của chị khi bày tỏ ý định tổ chức tiệc sinh nhật lần đầu này. Thằng em trai cũng tò mò chung tay vào không khi chuẩn bị ấy, có lẽ lần đầu tiên nhà nó có tiệc sinh nhật, nó thấy chị gái đẹp hơn với đôi má ửng hồng lúc bẽn lẽn, lúc quyết tâm. Bà mẹ quan sát động viên và không quên soạn sửa giúp chị chuyện bếp lò, nồi hun, khuôn bánh. Bà thấy vui cho con nhưng cũng đượm chút tủi thân vì chẳng lo được một bữa tiệc thường lệ để con gái đỡ vất vả.
Thế mà nhanh thật, bóng chiều sắp tà, tiếng bạn bè đã ríu rít ngoài cổng. Cái giọng khúc khích của tay Dương vẫn vậy, luôn trái ngược với cái dáng lùn tịt của hắn. Anh chàng An lúc nào cũng đạo mạo, trầm tính và quan sát. Cha Dũng tồ vẫn lồng ngồng mà tốt tính…. Mấy anh chàng này là tâm điểm bị quan sát ở bữa tiệc hôm nay, át hẳn mấy tiếng bu bu, con con của mấy nàng bạn gái của chị vốn quá gần gũi. Bọn chúng cứ lôi bà mẹ vào cuộc,  ríu rít chế giễu và gán ghép.
“Ừ, Bu nhận hết, đứa nào cũng là con rể của Bu!” – Bà mẹ vui vẻ với lũ bạn của con gái.

… Hình như có gì đó không ổn dưới bếp. Chị là một người tự tin và khéo tay, nhưng hình như lần này, miếng bánh mỏng dính ấy không theo chỉ đạo đôi bàn tay lần đầu làm bánh của chị, nó cứ vón cục và rách vụn mỗi khi cái nan tre nâng bánh nhấc lên. Những tiếng đùa vui của bạn bè trên nhà vẳng xuống, càng làm mồ hôi chảy ròng trên đôi má hồng của chị. Có một luồng điện chạy khắp người, cơ thể chị nhẹ bẫng rơi tự do giữa không gian trời đất. Cảm giác bất lực xâm chiếm dần suy nghĩ của chị. Bàn tay chị run run thử nhấc cái nan tre lần nữa sau lời động viên của người nhà. Cái bánh mỏng dính lần nữa lại vỡ làm đôi, một nửa còn dính chặt dưới khuôn, nửa kia vắt vẻo trên cái nan tre như thử lòng kiên nhẫn của chị. Ánh lửa cùng với hơi nước sôi từ nồi hun làm khuôn mặt chị ánh hồng hơn, mồ hôi nhễ nhại khắp mặt. Đôi môi chị rung rung, chị vội vàng đưa tay vuốt qua mắt che dấu cảm xúc của mình. Thằng em trai bất lực e ngại cho chị…
“Nào, xem nào, có gì mà phải gắng, lên tiếp bạn đi, để đó tôi làm cái nhoáy là xong” – Chị Nụ, con gái bà Tiễu, chị của anh chàng Mạnh bạn học với chị, cũng là khách mời hôm nay, vui vẻ động viên.
Chị ngước khuôn mặt ướt đẫm, ngoan ngoãn nghe lời. Chị đứng dậy, bước ra cửa bếp, bóng tối nhòe đôi mắt chị. Phía sau, ánh mắt mẹ rưng rưng nhìn chị.

Mọi người ríu rít theo từng đĩa bánh cuốn nóng hổi được truyền lên từ bếp. Bánh cuốn nóng, hấp đến đâu, ăn đến đó, hương vị bánh quện với nước mắm pha chanh tỏi và mùi hành phi cháy tạo một ra một hương vị tuyệt vời trong sinh nhật của chị. Mọi người chúc mừng, chị vui sướng không nói nên lời. Bông hoa cỏ lấp láy trong không gian đêm đơn sơ tình người ấy ở sinh nhật tuổi 17 của mình.
Thằng em trai lặng lẽ quan sát, thỏa trí tò mò. Thế là nó đã thấy một sinh nhật đầu tiên của gia đình, của chị gái nó. Có lẽ là bữa tiệc sinh nhật ngon nhất mà nó từng thưởng thức, một đại tiệc bánh cuốn có sự then thùng e ấp, sự quyết tâm với mồ hôi và cả nước mắt của chị gái.
HCM – 17 OCT 2012 - CHUTI

9 nhận xét:

  1. Chúc mừng những người Mẹ, người Chị.
    Tác giả có một tình cảm đặc biệt dành cho chị mình. Có lẽ ngày nhỏ CT đã được người chị ấy chăm sóc và quan tâm nhiều!!

    Trả lờiXóa
  2. Thanks KT,
    Nhân ngày 20/10, vài dòng động viên chị gái và cũng là món quà chúc mừng các Mẹ, các Chị.

    Trả lờiXóa
  3. Cám ơn Chuti và kt. Chúc các bạn vui vẻ, hạnh phúc cùng với gia đình trong ngày của Phụ nữ Việt Nam.

    Trả lờiXóa
  4. Mấy hôm rồi mình ko vào được Blog, xin gửi lời chúc sinh nhật muộn màng tới Chuti và Châu nhé. Chúc các bạn luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và ngày càng phát triển, thành đạt. Chuti hãy luôn giữ mãi bầu nhiệt huyết để làm đầu tàu cho Blog sống mãi nhé.

    Trả lờiXóa
  5. Cám ơn Nhung.
    Ngày PN VN chúc Nhung ngày càng giỏi giang nhé!

    Trả lờiXóa
  6. Lâu rồi mới thấy Nhung.
    Chúc Nhung luôn tươi trẻ và hạnh phúc!!

    Trả lờiXóa
  7. Cháu chào cậu và các bác trên Kt26 ạ! Cháu là Hưng.
    Sau khi đọc bài viết của cậu, cháu cảm thấy rất cảm động. Tiệc sinh nhật 17 ấy với cậu cảm thấy là tiệc sinh nhật tuyệt vời nhất nhưng với cháu mỗi ngày đều là "những bữa tiệc sinh nhật đặc biệt" đẹp đẽ, tràn đầy hạnh phúc :)
    Song, cháu cảm thấy yêu MẸ cháu nhiều hơn và đây có lẽ là bài viết hay nhất trên kt này (Cháu nghĩ vậy cậu à.). Cháu cám ơn cậu.
    Nhân ngày 20-10, cháu chúc mợ Hạnh, các bác trên kt 26 này mạnh khỏe, hạnh phúc, may mắn và thành công trong công việc.
    Cháu của cậu: Cháu Hưng

    Trả lờiXóa
  8. Cám ơn Cháu Hưng!
    Cô chú thôi, bác thì già quá!!
    Hehe

    Trả lờiXóa
  9. Thanks KT.
    Cháu là cậu bé thông mình, nhạy cảm và khiêm tốn, nên chắc ăn cháu cứ gọi các Bác cho an toàn. Hehehe, nhưng có hường dẫn của các cô chú, cháu sẽ tự tin và xưng hô đúng và thoải mái hơn sau này.

    Cháu Hưng,
    Cám ơn cháu. Đó chính là mục tiêu của cậu, chú KT và các cô chú KT-26 khi lập ra Blog này, một diễn đàn để mọi người tự tin, cởi mở sẻ chia tình cảm, sự hiểu biết của mình. Qua sẻ chia, mọi người sẽ hiểu rồi gần nhau và yêu quí nhau hơn.

    Cháu đã cảm nhận được tinh thần ấy, cậu biết cháu đã, đang yêu , nhưng khi có được chia sẻ nhiều hơn về cái thời chau chưa biết, cháu sẽ hiểu và yêu mẹ nhiều hơn.

    Mỗi người sẽ có những cảm nhận riêng, bái viết này cháu thây hay nhất, câu hiểu và đồng cảm với cháu vì viết về người mà cháu yêu thương nhất.

    Bất cứ bài viết nào cũng vậy, nếu ta viết nên sự thật và bằng tấm lòng, sẽ dễ đi đến trái tim người đọc hơn. Mẹ cháu đọc bài viết cũng nói với cậu : " Không ngờ cậu nhớ đến từng chi tiết nhỏ....". Dành cho nhau nhiều sự quan tâm, ta sẽ nhớ về nhau mãi. Chúc cháu tiến bộ.

    Trả lờiXóa