Danh sách Blog của Tôi

Thứ Sáu, 6 tháng 1, 2012

TẢN MẠN CUỐI NĂM (T/g: Chuti)


          Đất trời hài hòa, có đêm và có ngày, có sức nóng của nắng mặt trời  ban  ngày và ánh trăng mát dịu về đêm.  Vũ trụ bao la, đất trời quay vòng quĩ đạo, để có tháng ngày vòng tròn kín lại, một vòng quay mới lại bắt đầu. Con người và vạn vật lại hồ hởi và tất bật để đón chào một năm mới, một vòng quay mới của đất, của trời, một vòng tròn nhỏ trong quĩ đạo cả một đời người.
Người người hồ hởi đón chào năm mới. Những ngày cuối năm thật là tất bật, những ngày chuẩn bị khép lại một năm cũ này quả là muôn hình vạn trạng những cảm xúc đến với mỗi người, mỗi nhà.

Hoa của mùa xuân
Đâu đó, ta thấy những ánh mắt đợi chờ của những cụ ông, cụ bà cho ngày xum họp đặc biệt của đại gia đình trong năm. Nhất là sự đón đợi những đứa con, đứa cháu phương xa, sau một năm mới có dịp về đoàn tụ. Những kế hoạch chặt trẽ được hoạch định từ bộ não chỉ còn sống nhiều với quá khứ, hoài niệm và tình cảm xum vầy con cháu. Có cụ còn chi tiết những món ăn đặc biệt, ưa thích  của các thành viên trong nhà rồi năng nổ tự tay chuẩn bị và thực hiện tấm lòng của mình. Đúng là những cái bánh trưng, nồi thịt đông hay hũ hành muối lại có dịp hành cái dư vị hạnh phúc của các cụ. .. Còn cụ ông thì ra ra, vào vào trông đợi và không quên nhiệm vụ suy tư sản xuất ra mấy vần thơ chúc Tết con cháu.
Có lẽ sướng nhất là lũ nhóc. Thời nay chúng được nghỉ Tết sớm, thông thường 1 tuần hoặc có trường là 2 tuần trước tết. Tha hồ mà ăn chơi. Mỗi thằng một góc, một cái Laptop nối mạng chin chít suốt ngày. Chả phải lo học hè, học thêm, chúng vừa thi học kỳ xong, ba mẹ thì bật bịu tối ngày, mặc sức tung hoành với những nhân vật mạng của chúng. Cơm cháo thì đúng theo tinh thần “Fastfood” mà thời nay chúng thích hơn cả cơm. Ba mẹ vội vàng a lô “KFC” giao tận nhà, an toàn, vệ sinh, nhanh chóng. Chúng cứ vừa chơi mạng vừa ăn  “Fastfood” mà chả bị ba mẹ nhắc nhở hay mắng mỏ. Ăn xong quăng bừa ra đó, đến khi ba mẹ về thì anh em cong đít bảo nhau gom vào bao ny-lon ấn vào thùng rác trong nháy mắt.
Khổ nhất là những “người đương thời” . Thời đại công nghiệp, cái gì cũng nhanh và gấp gáp. Thời gian cũng vậy, mới hôm nào, giờ đã thấy sắp tết rồi. Tết Tây chưa qua thì Tết ta đã tới, khổ nhất những năm, hai cái Tết ấy gần nhau. Chỉ có 3 tuần mà cả một núi công việc phải kết thúc. Tổng kết, quyết toán năm. Báo cáo, kế hoách năm tới. Quà tết cho khách hàng, cho gia đình và còn cả những gói quà “tình nghiã huynh đệ” mà không có nó không xong. Tuy nhiên có lẽ cái khổ nhất trong những ngày này là việc ăn nhậu. Có ai nói khổ vì được ăn đâu. Nhưng thật đấy, những ngày cuối năm tất bật mà giấy mời dự “Year End Party” cứ bay phấp phới, nhìn thấy mà sợ!. Dân Việt mình hay thật, quí nhau là phải nhậu, buồn nhậu, vui nhậu… Nhậu khi có cơ hội, mà cơ hội với dân của một đất nước đang phát triển thì bao la. Có nhiều lần những người được mời, a lô bảo nhau cho có đồng, có đội: “ hôm nay đi, anh em cùng “phắn” sớm chút nhé, sợ cái bọn này chúng nó quí lắm..!”. Cũng đúng, cái tổng công ty thuộc Quân khu 7 nọ, cái Tổng nuôi cả Quân khu ấy mà. Cứ Tết đến là  tư lệnh cấp tướng có mặt ở buổi tri ân khách hàng, các sỹ nồi tiếng đoàn QK-7 tới hát góp vui… Hoành tráng và đặc biệt, đi ăn nhậu mà chúng mặc quân phục, uống bia, rượu giống như nhả đạn trên chiến trường… Nó quí xong là hôm sau, thằng nào thằng nấy như gà vịt dính H5-N1 cả đàn.

Bữa cơm xum họp - ảnh minh họa
Tết sắp tới, mùa xuân lại về mang hương sắc và cảm xúc trào dâng. Nghe đâu đó mấy ông nhà văn nhà thơ ít việc ngồi một chỗ cảm nhận xuân về qua những cái dáng vội vã tấp nập của đồng loại, nhiều lúc trả tin. Mệt thế, bận thế lây đâu ra cái cảm xúc chờ xuân dâng trào vậy. Lo kết thúc mọi việc trước ngày ra sân bay về với bu bá đã bở cả hơi tai rồi. Một ngày làm việc bận rộn, tối về nằm xuống hơi men nó đè cả giấc mơ, sáng dậy bơ phờ,  chỉ mong có đủ chút cảm xúc chia sẻ với mọi người mà thật khó. Quyết tâm lên xuống để Blog KT-26 không đứng ngoài không khí chuẩn bị đón xuân mà thiếu nhiều sự thư thái và cảm xúc. Nhưng nghĩ lại, đợi đến lúc có thời gian và cảm xúc, Blog giận mình mất rồi, đành tranh thủ trò chuyện bằng những suy nghĩ không chỉnh chu và rất phân tâm hiện tại. Mong rằng như thường lệ, sau những ngày dài “nằm gai”, xuân về, bên mái ấm gia đình, miếng bánh trưng và củ hành quê ngậm tình mẹ lại đưa ta về với chính ta của những cảm xúc ngày xuân trên diễn đàn Blog.

HCMC – 06 JAN 2012 - CHUTI

4 nhận xét:

  1. Tks Chuti chia sẻ.
    Đúng vậy.
    Ngày Tết với những người làm Business thời nay thật là vất vả. Các mối quan hệ cần xử lý, các cuộc tất niên... rất mệt. Tôi từng nghe có ông nói: ước gì có thằng đi nhậu thay.
    Tết của ta là dịp đoàn tụ. Có lẽ phần thưởng quí giá cho những đứa con đi xa là được quây quần bên mâm cơm gia đình.

    Trả lờiXóa
  2. Chắc chắn Tết với những người con đi làm ăn xa quê hương như Chuti và các ACE khác trong Nam thì thật là đáng quí. Vì đây thực sự là thời gian để đại gia đình sum họp bên nhau. Ông bà lại có thể làm ra những món mà họ nghĩ rằng con/ cháu của họ thích thú nhất, là thời gian để các cụ muốn bù đắp phần nào cái thiếu thốn tình cảm cho các con mình vì phải sống xa ông bà.
    Tết nghỉ dài cũng là thời gian để cả nhà cùng thư giãn bên nhau sau một năm làm ăn học hành đầy tất bật. Dù vật đổi sao dời, dù no hay đói, dù thuận lợi hay khó khăn, dù gẫn gũi hay xa cách, thì Xuân vẫn đến như đã đến...

    Trả lờiXóa
  3. Năm nào chả có Tết, Tết nào chả phải Nhậu.

    Năm nay Tết dài, tranh thủ viết bài cho blog , không khí Tết + mùa xuân sẽ giúp Mạch văn thông hơn đấy.

    Xuân du phương thảo địa . Chuti ?

    Trả lờiXóa
  4. Thanks Khoingthoike.
    Chữ này tôi kém nhưng đọc nhiều bài gầm gì rồi cũng đoán đoán ra chút. Từ này đến Tết tôi còn du mấy phương nữa HN/HPG... Sau đó như thường lệ ngày 30 Tết sẽ về bu bá ăn Tết ở HPG vài ngày rồi lên thăm Bác ờ HN 02 ngày sau đó chuyển khí hậu tại NT 2 ngày mới quay lại HCMC cày bừa tiếp.
    Hy vọng chuyến du nhiều phương năm nay sẽ tạo cảm xúc và chia sẽ với ACE nhiều.

    Trả lờiXóa