Em có bỏ
chồng về ở với tôi không?
Tác giả:
Đồng Đức Bốn
Xa một ngày
bằng triệu mùa đông
Em bỏ chồng về ở với tôi không?
Nỗi nhớ em cồn cào như biển
Nơi em ở tôi đi và tôi đến
Cho tháng ngày em sống bớt cô đơn
Em bỏ chồng về ở với tôi không?
Nỗi nhớ em cồn cào như biển
Nơi em ở tôi đi và tôi đến
Cho tháng ngày em sống bớt cô đơn
Con muỗm
xanh trên sóng lúa rập rờn
Mùi cỏ dại vẫn ven bờ nước đắng
Tình của em như một tờ giấy trắng
Mãi bây giờ tôi mới viết thành thơ
Mùi cỏ dại vẫn ven bờ nước đắng
Tình của em như một tờ giấy trắng
Mãi bây giờ tôi mới viết thành thơ
Tình của em
như lối rẽ bất ngờ
Tôi đi đến trọn đời còn chưa biết
Dẫu cho đến tận cùng cái chết
Em bỏ chồng về ở với tôi không?
Tôi đi đến trọn đời còn chưa biết
Dẫu cho đến tận cùng cái chết
Em bỏ chồng về ở với tôi không?
Tôi không
tin rằng trong bão giông
Em cam chịu con tàu chết chìm trên sóng
Và tôi tin rằng trong cát bỏng
Em - Cây xương rồng vẫn hoa
Em cam chịu con tàu chết chìm trên sóng
Và tôi tin rằng trong cát bỏng
Em - Cây xương rồng vẫn hoa
Em ở gần vợ
tôi lại ở xa
Tim vẫn đập về nơi em nhiều nhất
Và tôi tin tình em là có thật
Những lúc buồn tôi mới viết thành thơ
Tim vẫn đập về nơi em nhiều nhất
Và tôi tin tình em là có thật
Những lúc buồn tôi mới viết thành thơ
Và niềm vui
có khi đến bất ngờ
Tôi lại hát ru em ngủ
Nhà của em ở giữa phường Trung Tự
Cây tháp nước bồn hoa còn nhớ chỗ ta ngồi
Tôi lại hát ru em ngủ
Nhà của em ở giữa phường Trung Tự
Cây tháp nước bồn hoa còn nhớ chỗ ta ngồi
Cỏ nát rồi
cỏ mới lại sinh sôi
Hoa vẫn nở mùi hương đằm thắm
Và tôi tin một ngày gần lắm
Em bỏ chồng về ở với tôi không?
Hoa vẫn nở mùi hương đằm thắm
Và tôi tin một ngày gần lắm
Em bỏ chồng về ở với tôi không?
____
Anh nào rủ mình như bác Bốn thì mình cứ cảnh báo dư vầy:
Em bỏ chồng
- anh chít với em lun
Nói trước thế để anh còn cài dép
Vườn hàng xóm quả bao giờ cũng đẹp
Lũ rận trong chăn cứ rúc rích cười.
Nói trước thế để anh còn cài dép
Vườn hàng xóm quả bao giờ cũng đẹp
Lũ rận trong chăn cứ rúc rích cười.
Em bỏ chồng
xong anh chạy đằng giời
Cuối mùa trăng - mật sẽ còn vị đắng
Hiền như Tấm mà Cám còn thành mắm
Em bỏ chồng - anh chít với em lun!
Cuối mùa trăng - mật sẽ còn vị đắng
Hiền như Tấm mà Cám còn thành mắm
Em bỏ chồng - anh chít với em lun!
(Tác giả: Thanh
Chung)
Thnaks Girl 26, thanks KT support.
Trả lờiXóaTôi thích câu thơ: Con muỗm xanh trên sóng lúa rập rờn ...
Vì tôi biết và hồi nhỏ cào cào, châu chấu... tôi chỉ ao ước vồ được con muôm muỗm này !
Hehe
Trả lờiXóaTôi cũng thích câu đó. Chỉ những ai từng sống gần ruộng lúa mới biết rằng con muỗm là "hàng hiếm", nướng ăn rất ngon, béo ngậy.
Con muỗm xanh trên sóng lúa rập rờn
Mùi cỏ dại vẫn ven bờ nước đắng
Có cả màu sắc, hình ảnh lẫn mùi vị làng quê
Ông còn nhiều bài rất hay và chân chất.
...
Tks girl kt26 - người sưu tập có tâm hồn thơ.
Ai ấy nhỉ, ai đăng bài này ? Hàm ý gì đây ?
Trả lờiXóaBỏ qua chuyện được mất, đúng sai , Các ông bà "" sồn sồn " , sức khoẻ còn dư, tinh lực viên mãn , và quan trọng nhất là ở lứa tuổi này thấy chả có gì quan trọng cả !!,.
Trước khi họp Kt 26 tại đà nẵng, tôi có chia sẽ với Ông Lưu ý này.
Nhưng tóm cái váy lại. Thấy vậy mà không phải vậy.
Hi hi, chào bạn khongthoike! Mình cũng không rõ Girl này đăng có ý gì? Chắc là muốn mọi người cùng hiểu thêm về nền văn minh nhân loại, trong đó có đàn ông và đàn bà chăng?
Trả lờiXóaMình nghĩ, bảo nó là quan trọng thì nó là quan trọng, bảo không thì nó là không, "sắc sắc không không" mà.
Các bạn có biết, nữ sĩ Xuân Quỳnh, người phụ nữ luôn hết mình & sống thật với TY. Một lần chị đã dám bỏ chồng để đi theo người tình-người đã hứa với chị thật nhiều, những tưởng sẽ được sống với anh ấy đời chồng vợ mãi mãi. Hỡi ôi, anh chàng đã chạy mất dép ngay sau đó. Chắc anh ấy không đủ dũng cảm, và quan trọng nhất, là tình yêu với chị ấy. Rồi số phận cũng đền bù cho chị gặp kỳ tài Lưu Quang Vũ. CŨng dễ hiểu & phổ biến thôi các bạn nhỉ! Người đời có thể sẽ nói một câu xanh rờn :"Ngu cho chết!" Nhưng mình thấy thật là thương chị XQ.
"Nói trước thế để anh còn cài dép" chắc là vì thế(^-^)cũng hơi mỉa mai cánh "man" 1 tí thì phải...
Hehe
Trả lờiXóa"Tứ thập nhi bất hoặc"
Ở cái tuổi này thì chẳng thấy cái gì là lạ. Chỉ có dám làm hay không thôi. Có ai mỉa mai thì cũng chẳng sao.